Những người xung quanh nhìn hai người chúng tôi như nhìn thấy sát thần, sợ đến ngây người. Còn đám người bị đánh thì trừng trừng nhìn tôi và Tam Thu.
Kẻ cầm đầu đám náo hôn, tôi còn nhớ mặt. Lần trước đi dạo quanh thôn với Lưu Hiểu Hà, chính gã này đã dọa cô ấy.
Gã ta chẳng có vẻ gì là vừa bị đánh tơi tả, mặt còn toe toét cười: "Ôi dào, ngày lành tháng tốt thế này mà lại động roi thế kia, làng mình có truyền thống cả đấy, càng náo nhiệt thì sau này càng sung sướng, Lưu Hưng Vinh ơi, đây là mọi người nể mặt chú đấy."
Lưu Hưng Vinh tức nổ phổi, chạy vội đến bên Lâm Đại Xuân, thấy chị ấy không sao mới thở phào: "Cái con m* Vương Chí Hà kia, náo nhiệt cái con m* gì, mày dám giở trò trong đám cưới của tao, tao thề cả đời này không để yên cho mày đâu."
Lưu Hưng Vinh mất hết cả lý trí, trong lời nói toàn những từ ngữ thô tục.
Gã kia càng cười khoái trá hơn: "Lưu Hưng Vinh, người vừa hèn vừa không biết đùa là thế nào, anh em chỉ trêu cho vui thôi, cho chú nở mày nở mặt mà chú không cần."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT