Đợi đến khi cơm nước đã chuẩn bị gần xong, Triệu Xuân Thảo kéo tay Triệu Lan Hoa ra ngoài rửa tay.
Liếc nhìn xung quanh, thấy không có ai, bà ta mới nhỏ giọng nói: "Mày có phải ngốc không đấy? Lấy bao nhiêu đồ thế kia, có lấy nhiều thế cũng có vào được miệng bố mẹ đâu, toàn để hai chị dâu mày mang về nhà mẹ đẻ hết thôi. Mày mà có nhiều đồ ăn không hết ấy, thì đưa cho tao, thằng cháu đích tôn nhà tao nó đói meo mốc cả ngày kìa."
Triệu Lan Hoa ngượng ngùng cười. Trong lòng cô hiểu rõ, đồ ăn hầu như đều vào bụng đám trẻ con, nhưng cô không ngờ lại bị hai chị dâu chèn ép đến vậy, cũng chỉ là muốn bố mẹ được nở mày nở mặt thôi mà.
Tào Đại Yến từ trong bếp đi ra, Triệu Lan Hoa không tiện nói chuyện nữa, rửa tay xong liền quay vào bếp giúp đỡ. Triệu Xuân Thảo nhìn Triệu Lan Hoa vẫn còn chấp mê bất ngộ thì dậm chân một cái, trong lòng oán trách ông trời bất công, để em gái út lấy được người tử tế, còn bà thì lại gả vào cái nhà nghèo mạt rệp.
Trên bàn ăn, đàn ông và phụ nữ ngồi riêng, thế mà vẫn còn thiếu chỗ, phải chen chúc lắm mới đủ.
Lần này thì đến lượt Lâm Ngọc Bảo không có cơ hội phát huy, chỉ còn biết trợn mắt há hốc mồm. Ơ, vừa nãy mình còn thấy có mấy lát thịt mà, có cả trứng gà xào nữa, sao chớp mắt một cái đã biến đâu mất tiêu rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play