Đến giờ cả nhà chuẩn bị đi ngủ, mẹ tôi, Trần thị, lại trằn trọc không yên, lay lay ông già bên cạnh.
"Ông nay sao dễ tính vậy? Ngọc Lương nói gì nghe nấy."
Lâm Đại Dũng trở mình, "Ngọc Lương nó lớn lên bên mình mình, vốn dĩ đã thiệt thòi nó rồi. Chuyện cưới xin là đại sự cả đời, yêu cầu nhỏ nhặt đó thỏa mãn được thì cứ thỏa mãn thôi."
Mẹ tôi cảm thán, "Chớp mắt con cái lớn hết cả rồi. Thằng Ngọc Lương bé bỏng ngày nào cũng trưởng thành, sắp cưới vợ đến nơi. Mà cái cô thanh niên trí thức kia, tôi chả ưng chút nào."
"Bà ưng thì ích gì? Bà còn không thấy à, Ngọc Lương nó quyết tâm rồi. Giờ mà cản nữa, khéo lại sinh chuyện." Ông tôi kéo chăn lên.
Mẹ tôi nghe vậy định ngồi dậy, nhưng thân mình nhấc không nổi lại nằm xuống.
"Không thể nào, trong đám con cái, Ngọc Lương là nghe lời nhất, ít phiền hà nhất mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play