Lâm Nhị Hạ cười khẩy nhìn Tôn Tiểu Vân.
"Đại nương à, bao nhiêu ngày rồi mà bà vẫn chưa hiểu con dâu bà cho đủ à? Sự tình thế nào, đâu phải cứ làm bộ đáng thương là xong đâu. Còn xui tôi trút giận lên mẹ tôi, tôi thấy mắt bà mù rồi ấy."
Lời của Lâm Nhị Hạ khiến Tôn Tiểu Vân giận tím mặt. Bà ta còn chưa kịp mở miệng, Nhị Hạ đã sấn sổ chạy nhanh đến bên chậu nước, túm lấy hai cái quần áo, ném thẳng về phía Đinh Lệ Hoa.
Nước lạnh bắn tung tóe, văng tung cả lên người, lên mặt, khiến Tôn Tiểu Vân và Đinh Lệ Hoa hét toáng lên.
"Nhị Hạ, mày cái con nhỏ chết tiệt kia, tao thấy mày điên rồi! Muốn đánh cả người lớn tuổi à? Chờ bà mày với ông mày về xem có đánh chết mày không!"
Lâm Nhị Hạ chống tay lên hông, gào lên với hai người: "Mở to mắt chó ra mà nhìn cho rõ đây là cái gì! Đồ không biết xấu hổ, dám để thím giặt quần lót cho cháu trai. Mấy người thành phố đều vô liêm sỉ thế hả? Nhà tôi không có loại trơ trẽn như vậy đâu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT