Ăn cơm tối xong, tôi vừa trở lại gian nhà ba gian, liền cảm nhận được sự nhiệt tình từ mọi người.
Ừm... kèm theo đó là ánh mắt trách cứ của Lâm Vĩnh Thuận và Lâm Ngọc Bảo.
Nhìn hai cha con dưới ánh đèn dầu với ánh mắt đồng nhất kia, tôi cạn lời.
Tôi lườm Lâm Ngọc Bảo một cái. Tôi không dám cãi bố, nhưng trị thằng em thì được chứ. Lâm Ngọc Bảo lập tức rụt người lại.
Tôi lấy cái rổ của mình, khoe ba quả trứng gà rừng vừa kiếm được.
Lâm Vĩnh Thuận lập tức vui mừng ra mặt, đổi giọng khen nức nở: "Ôi chao, đúng là con gái ta, thông minh thật! Của ngon phải để dành. Mấy thứ này bà nội con đâu có thèm. Sau này cứ lấy một quả cho có lệ là được."
Bà nội giờ cũng chỉ được một quả trứng gà thôi mà.
Lâm Ngọc Bảo cũng hùa theo: "Chị Năm, chị đỉnh quá! Mai cho em đi cùng với."
"Em biết chị phải lặn lội vào rừng hơn hai tiếng mới tìm được mấy quả trứng này không? Trên người không biết bao nhiêu vết muỗi đốt nữa." Nói rồi tôi đưa cổ tay ra, chi chít những nốt sưng đỏ, ngứa chết đi được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play