Trên đường về, Triệu Úy Đông rôm rả trò chuyện với bác tài:
"Bác Ngô này, mùa đông rét mướt mà bác cứ phải chạy ngoài đường mấy ngày liền, chắc mợ với bọn trẻ nhớ bác lắm đấy nhỉ."
Cũng quen thân với bác Ngô lái xe rồi, chạy chung bao nhiêu chuyến, nói chuyện cũng thoải mái hơn. Bác Ngô râu ria xồm xoàm, mặt mũi thì ửng đỏ vì cái lạnh mùa đông.
"Nhớ thì nhớ, nhưng có cách nào đâu. Cả nhà già trẻ trông vào cả, không kiếm tiền thì lấy gì mà ăn?"
Bác Ngô nói mà không hề than vãn, ngược lại còn cười hề hề.
"Chạy xe tải, lại còn đường dài như vậy, tuy kiếm được nhiều hơn chút, nhưng cũng mệt mỏi, lại dễ gặp phải chặn đường nữa." Triệu Úy Đông cảm thán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT