Tôi đã quá quen với việc mẹ tôi có thể biến trắng thành đen, lúc nào cũng chỉ một câu "Vì con cả thôi". Chuyện bà ta làm, tôi đều hiểu rõ mười mươi. Từ nhỏ xúi tôi làm việc nhà nhiều hơn, cũng là "vì sau này con dễ kiếm chồng", mặc kệ anh trai với em trai cứ đứng ỳ ra đấy.
Không cho tôi đi học cũng là "vì tốt cho tôi", sợ tôi học cao rồi kén cá chọn canh, khó tìm được đối tượng. Trong khi hai cái đứa học dốt kia vẫn được đi học như thường.
Cũng may còn có thầy cô thương tình, cho tôi lén nghe ké. Cuối cùng, chị cả phải lấy hết tiền riêng của mình ra, tôi mới có thể cầm được tấm bằng tốt nghiệp cấp hai sau ba năm trời đằng đẵng.
Đúng vậy, bà ta luôn mồm "vì tôi cả", nhưng chẳng bao giờ có miếng ngon nào đến lượt tôi. Có lần ăn Tết, tôi lén gắp một cái sủi cảo, liền bị anh cả đánh cho một trận. Còn bố mẹ tôi thì cứ đứng đấy nhìn, dửng dưng. Cái bữa cơm tất niên lạnh lẽo ấy, tôi cả đời cũng không quên được.
Vậy nên, nghe thấy mấy lời này, tôi không kìm được mà bật ra một nụ cười châm biếm.
Mẹ tôi vẫn không buông tha: "Con gái à, con xem chị cả con bây giờ sống tốt thế nào, sao con cứ không hiểu lòng mẹ vậy? Mẹ làm gì cũng là vì các con cả thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play