Tôi vừa định lên tiếng giải thích thì phía sau vọng tới giọng oang oang của Lâm Vĩnh Thuận:
"Tụi bây ồn ào cái gì đấy hả? Rảnh rỗi không có việc gì làm thì về nhà ngủ đi, trong mơ muốn gì chả có. Còn ở đây chỉ trỏ ông à? Lúc trước thôn trưởng bảo ai thích trồng thì trồng, sao không thấy ai trồng đi? Bây giờ thấy ông trồng ngon lành thì lại muốn hái quả đào à? Cả ngày chỉ giỏi mơ mộng hão huyền."
Lâm Vĩnh Thuận xưa nay ăn nói chẳng hề khách sáo, nhất là với những kẻ thích xỉa xói sau lưng anh.
"Không phải tụi này không có giống, chứ có thì đã trồng từ lâu rồi," một giọng nói cất lên từ đám đông.
"Thì tại tụi bây vô dụng thôi, sao tao lại kiếm được giống, còn tụi bây thì không? Tự mình bất tài còn bày đặt, được chưa được thì vợ mày biết rõ nhất đấy," ánh mắt Lâm Vĩnh Thuận sắc lẻm, tóm gọn kẻ vừa lên tiếng, lớn giọng chế giễu.
"Còn nữa, đừng có mà ở đây mà ganh ăn tức ở với ông. Ông được trả công điểm cao, có tiền, là vì một mình ông làm còn hơn cả chục người tụi bây cộng lại. Tụi bây có gì mà không phục? Năm ngoái mỗi nhà được chia thêm chút tiền, chẳng phải nhờ ông bán dược liệu kiếm được à? Có giỏi thì đừng có ăn cháo đá bát."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play