Chiều muộn, tôi trở về nhà sau một ngày làm việc mệt nhoài ở Cung Tiêu Xã. Khung cảnh thôn xóm yên ắng đến lạ, không còn chút dấu vết nào của sự hoảng loạn buổi sáng. Mọi người trong nhà đang ngồi quây quần trong sân, trò chuyện rôm rả.
Hai ngày trôi qua, không ai trong thôn nhắc đến chuyện hôm đó, cũng không có ai đến nhà hỏi han gì. Cả nhà thở phào nhẹ nhõm, có lẽ người ta không nhìn rõ mặt bố tôi.
Nhưng nghĩ đến đám dược liệu còn lại chưa đào, bố tôi lại đau lòng không thôi. Ông nghiến răng nghiến lợi, gắp thêm một cái bánh bao lớn.
"Ôi dào, khu Tây Bắc kia bỏ thừa một ít thì không nói làm gì, đằng này, phía Tây Nam còn cả một khoảnh chưa đào! Khu đó, tao chăm bẵm kỹ lắm đấy, giờ thì chịu, không đào được nữa rồi, chẳng khác nào móc tim tao ra!" Bố tôi thở ngắn than dài.
"Thôi đi bố, chuyện này mà bị phát hiện thì bố tính giải thích thế nào? Lúc đó mới phiền phức đấy," tôi vội can.
Việc từ bỏ đám dược liệu còn lại là kết quả sau khi cả nhà bàn bạc kỹ lưỡng. Dù sao chuyện này vẫn chưa bị khui ra, có thể người phát hiện không biết đó là thứ gì, hoặc cũng có thể không nhìn rõ mặt bố tôi. Nếu tham lam quá, đến lúc đó có muốn giải thích cũng không xong, mà có tiền cũng chẳng có chỗ tiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT