Nghe Bạch Tố nói vậy, người đàn ông không nhịn được trong mắt ý cười. Dáng vẻ hiện tại của hai người, nhìn thế nào thì cũng là Bạch Tố trông giống người đang mang thai hơn, vậy mà anh lại được khen ngược như thế.
Nhóc thối này đúng là biết trả đũa!
Lục Thương Thần khẽ nhéo ngón tay của Bạch Tố, tiếp tục kiên nhẫn xoa bụng cho cậu.
Trời đã hoàn toàn tối đen, bên ngoài bắt đầu lất phất những bông tuyết. Sân của họ nằm ở nơi yên tĩnh hẻo lánh, nhưng vì là làng du lịch nên những tiện nghi cần thiết đều có đủ. Khi màn đêm buông xuống, những chiếc đèn nhỏ trang trí tạo không khí cũng đã được thắp sáng từ sớm. Đèn đường rọi lên tuyết trắng bay bay, nhìn qua đẹp đến nao lòng.
“Bảo Bảo, chúng ta ra ngoài xem một chút đi.” Bạch Tố nhìn ra ngoài cửa sổ, lẩm bẩm nói.
Lục Thương Thần nhìn cảnh tuyết bên ngoài, gật đầu, lấy ra áo khoác lông vũ và áo bông đã chuẩn bị từ trước, từng lớp từng lớp mặc vào cho Bạch Tố.
Đội mũ bông, đeo găng tay dày, trên cổ còn quấn thêm một chiếc khăn choàng cổ to sụ, Bạch Tố thấy mình bị gói lại như một cái bánh chưng bất đắc dĩ nhìn Lục Thương Thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT