Trong nhà quả thật rất ấm áp, giờ đây tay chân cô đã dần hồi phục lại cảm giác sau khi bị lạnh đến tê liệt.
“Tôi có việc gì đâu?” Lục Giai An vội vàng rót cho cô một cốc nước nóng: “Tôi chỉ định ra xem hai người đã đến chưa.”
Sau khi cơ thể Lâm Tĩnh Nghi ấm lên, trời cũng đã muộn, sắc trời dần tối lại. Lâm Tĩnh Nghi đặt Tô Niệm Khanh đang ngồi trong lòng lên giường, nói: “Đi chơi với anh trai, em và mẹ đỡ sẽ đi nấu cơm.”
Bao nhiêu năm trôi qua, Lục Giai An vẫn không biết nấu cơm. Cô ngồi dưới chân Lâm Tĩnh Nghi nhìn bà lần lượt cho các nguyên liệu đã chuẩn bị vào nồi, giọng đầy ngưỡng mộ nói: “Rõ ràng nhìn chị nấu cơm đơn giản như vậy, sao đến lượt em làm lại khó khăn thế nhỉ?”
Nhìn vẻ mặt u sầu của cô, Lâm Tĩnh Nghi dở khóc dở cười: “Cô đúng là được voi đòi tiên. Bao nhiêu người phụ nữ không muốn nấu cơm, lại bị ràng buộc bên bếp lửa cả đời, Văn Bắc không cho cô nấu cơm, cô lại muốn làm!”
Lục Giai An nghiêng đầu suy nghĩ: “Chị nói đúng, có lẽ em đúng là được voi đòi tiên. Sau này em sẽ chuyên tâm làm Lục đại phu của em là được rồi.”
Lâm Tĩnh Nghi liếc nhìn căn phòng bọn trẻ đang chơi, hạ giọng hỏi Lục Giai An: “Việc hợp tác của cô và cha tôi thế nào rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play