Lâm Kiến Quốc liếc nhìn đồng hồ: “Không được, ta còn hẹn người khác, về muộn mất.”
Sau đó, bất kể Lâm Tĩnh Nghi và Triệu Cường có khuyên can thế nào, Lâm Kiến Quốc vẫn kiên quyết muốn đi. Lâm Tĩnh Nghi đành ái ngại nói lời cảm ơn: “Nhị thúc, làm phiền thúc chạy xa đến đây thăm cháu. Mai mốt có thời gian, cháu sẽ cùng Chí Viễn đến nhà thăm thúc.”
Lâm Kiến Quốc đang định lên xe thì khựng lại, như chợt nhớ ra điều gì đó, hỏi: “Chí Viễn cũng được điều đến đây rồi à?”
“Vâng, chúng cháu đến gần như cùng lúc.”
“Cái ông bố nuôi này, cái gì cũng không nói với ta. Ta đã bảo sao con lại xin đến nơi hẻo lánh này rồi. Thôi, ta đi đây, con làm việc tốt nhé, có thời gian thì về nhà chơi.”
Lâm Kiến Quốc cười lên xe. Trước khi xe khởi động, hắn hạ cửa kính xuống hỏi: “Chí Viễn giờ là cấp bậc gì?”
“Đoàn trưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT