“Được chứ, nhưng một cây thì hơi ít, xe của ta còn một chậu nữa, ta đi lấy cho ngài.” Lâm Tĩnh Nghi đứng dậy đi đến cổng lớn, ở ghế sau xe lục lọi nửa ngày, lại từ bên trong bưng ra một chậu nhân sâm xanh mướt, lá còn đẫm sương.
Nhìn Hoắc lão gia nheo mắt, Lâm Tĩnh Nghi ngượng ngùng đưa tay lau những giọt nước đi.
Hoắc lão gia hiểu ý, ngẩng đầu nhìn trời, cúi đầu nhìn đất, chỉ là không nhìn chậu nhân sâm trong tay Lâm Tĩnh Nghi: “Được rồi, vậy con đi chuyển nó vào cho ta đi.”
Sau đó ông quay người vào nhà, tiện thể gọi cả vệ sĩ trong viện đi ra ngoài.
Lâm Tĩnh Nghi nhếch mép, giả vờ như không có chuyện gì đi di chuyển nhân sâm.
Động tác của nàng đơn giản thô bạo, trực tiếp nhổ nhân sâm ra khỏi chậu, sau đó đào một cái hố trong chậu hoa lớn nhất toàn viện rồi vứt nó vào.
Chôn đất, sau đó múc một gáo nước từ thùng nước bên cạnh tưới vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play