“Có, Khanh Khanh hôm nay rất nghe lời.” Tô Niệm Khanh bước theo sát nút Lâm Tĩnh Nghi, giọng trẻ con nói về những gì mình đã làm ở trường.
Lâm Tĩnh Nghi im lặng lắng nghe, ngay cả khi rửa mặt, nàng cũng nghiêm túc đáp lại từng lời nói của cô bé.
Sau khi rửa mặt xong quay vào nhà ăn cơm, khi đi ngang qua Tô Niệm An, Lâm Tĩnh Nghi đột nhiên dừng bước: “An An này, sao ta cảm thấy ngươi sắp cao bằng ta rồi vậy?”
Hoắc Sắc Vi nghe lời nàng nói thì ngẩng đầu nhìn sang: “An An đang trong giai đoạn phát triển, chắc chắn lớn nhanh.”
Lâm Tĩnh Nghi vỗ vỗ vai Tô Niệm An: “Đã thành chàng trai rồi, thật là giỏi. Đợi cha con nghỉ ngơi, chúng ta cả nhà đi chơi đi. Cảm giác đã lâu rồi không đưa các con đi chơi.”
“Tốt lắm, mẹ vất vả rồi, nhanh đi ăn cơm đi.” Tô Niệm An mím môi, cười có chút e dè.
Lâm Tĩnh Nghi ăn cơm xong, Hoắc Sắc Vi cũng kiểm tra xong bài tập của Tô Niệm An, thì Lâm Bảo Quốc mới mệt mỏi trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT