Lâm Bảo Quốc và Lâm Tĩnh Nghi không về phòng, cũng không đứng mãi ngoài sân, mà cả hai cùng đi lên xe.
Có lẽ đã lâu không tâm sự, cha con từng nương tựa vào nhau giờ lại có chút ngượng ngùng.
Một lúc lâu sau, Lâm Bảo Quốc là người phá vỡ sự im lặng: “Ta biết gần đây vì chuyện Hoa hồng mà đã bỏ bê con.”
Lâm Tĩnh Nghi quay mặt ra cửa sổ xe, khóe mắt dường như ánh lên những giọt lệ.
Sao cô lại không ấm ức chứ? Bố vẫn luôn yêu thương cô, bên cạnh lại thêm một người, ánh mắt sẽ không còn dõi theo cô nữa, cô cũng không còn là người quan trọng nhất của ông nữa. Nhưng trước mặt mọi người, cô vẫn phải giả vờ như không có chuyện gì, vẫn phải nói với mọi người rằng cô chào đón Hoắc Sắc Vi gia nhập gia đình này, điều này càng khiến cô cảm thấy khó chịu trong lòng.
Lâm Bảo Quốc giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu cô như lúc nhỏ: “Bất kể xảy ra chuyện gì, con vẫn là bảo bối của ta, điều này sẽ không thay đổi.”
“Hoa hồng đã nói với ta về những chuyện bị ngược đãi mà cô ấy từng gánh chịu. Bên ngoài mọi người đều biết cô ấy không thể có con, nhưng không ai biết những gì cô ấy đã trải qua.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT