“Được, mẹ không khóc, Tiểu An, ngươi chờ ở đây, mẹ đi làm cơm được không?” Lâm Tĩnh Nghi không khuyên nhủ Tô Niệm An phải hòa thuận với Lâm Minh Vĩ, bây giờ hắn còn quá nhỏ, cái gì cũng không hiểu, nói nhiều ngược lại sẽ khiến hắn sinh ra tâm lý chống đối, kiếp trước Tô Niệm An lớn lên cũng chọn trở thành một quân y, nghĩ đến hắn đã hiểu Lâm Minh Vĩ.
“Được, mẹ đi đi.” Tô Niệm An ngoan ngoãn gật đầu.
Vì hôm nay làm việc quá nhiều, cổ tay hiện tại đau không nhấc lên được, làm sao có thể làm cơm, chỉ có thể tìm người giúp đỡ.
“Thím có ở nhà không?” Lâm Tĩnh Nghi đẩy cửa nhà Triệu Nhị Nhị.
Từ Uyển Dung vừa về đến nhà, đang chuẩn bị làm cơm, nghe thấy tiếng Lâm Tĩnh Nghi, bà mang tạp dề từ trong bếp đi ra: “Là Tĩnh Nghi đó à, sao ngươi lại tới đây?”
Lâm Tĩnh Nghi có chút ngại ngùng giơ tay bị thương của mình lên: “Thím ơi, nhà cháu có khách, Triệu thúc cũng ở đây, cháu lại bị thương tay, có thể mời thím sang giúp cháu làm một bữa cơm được không?”
“Ôi, ngươi bị sao vậy?” Từ Uyển Dung lau nước trên tay vào tạp dề, lo lắng nhìn tay Lâm Tĩnh Nghi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT