Lâm Bảo Quốc không màng đến chuyện khác, một cước đá tung cánh cửa sắt của nhà trẻ.
“Khanh khanh, con làm sao vậy? Khóc cái gì?”
Vừa ôm đứa bé vào lòng, Lâm Bảo Quốc đã phát hiện ra điều không ổn: “Quần của Khanh khanh bị ướt rồi.”
Tuy thời tiết đã ấm lên, nhưng chưa đến mức oi bức như mùa hè, gió xuân thổi qua vẫn còn hơi lạnh.
Thế mà nhà trẻ lại để một đứa trẻ hơn hai tuổi mặc quần ướt đứng một mình trong sân khóc, cơn giận của Lâm Bảo Quốc lập tức bốc lên.
“Ai, các người là ai?”
Một cô gái trẻ khoảng hai mươi tuổi tay cầm một cái quần đi ra, nhìn thấy Lâm Bảo Quốc ôm Tô Niệm khanh thì lập tức kêu lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT