“Không giết, người kia số may, ở hạ lưu vừa lúc gặp người đánh cá, cứu hắn khỏi nước, nhưng hắn coi như là giết người chưa thành.”
Tô Chí Viễn giải thích một câu bên cạnh, không phải thay Lý Hoành Viễn biện hộ, mà là nói cho Trụ Tử biết, Lý Hoành Viễn có ý định giết người.
“Ta tưởng hắn chỉ là âm hiểm, không ngờ tâm cũng đen tối.” Trụ Tử có chút không tin thốt lên.
Dù sao cũng là cùng một thôn, cùng lớn lên, hắn vẫn không thể chấp nhận Lý Hoành Viễn lại làm ra chuyện như vậy.
Lâm Tĩnh Nghi đối với đứa con kia vẫn rất lo lắng: “Trụ Tử, đứa con của Tôn Mỹ Kiều rốt cuộc thế nào? Các người có phái người đi tìm không?”
“Mỹ Kiều bán con thì vừa lúc bị người trong thôn chúng ta nhìn thấy, lúc đó có đuổi theo một đoạn đường, nhưng người đó chạy hơi nhanh, không đuổi kịp.”
“Từ đó về sau, Tôn Mỹ Kiều có tiền, mỗi ngày ngoài mua đủ loại đồ ăn, còn mua quần áo, cả ngày ngồi trên tảng đá lớn ở đầu thôn, hôm nay nói muốn đợi Chí Viễn đến cưới nàng, ngày mai nói muốn đợi Hoành Viễn đến đón nàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT