Vương Tú Mai vỗ vỗ tay nàng: “Ở đây người quá nhiều, về nhà rồi nói.”
Sau bữa trưa, vừa vào lớp Lâm Tĩnh Nghi đã thấy Trần Hảo ngồi ở đó, và trùng hợp là Trần Hảo cũng vừa lúc nhìn thấy nàng: “Tĩnh Nghi, mau lại đây.”
Lâm Tĩnh Nghi đi đến bên cạnh nàng ngồi xuống, nhìn vị trí hàng đầu tiên cực kỳ tốt để nghe giảng, có chút kinh ngạc: “Trần Hảo, cậu làm sao chiếm được chỗ ngồi hàng đầu tiên vậy? Cậu thật lợi hại!”
Được khen, Trần Hảo hơi mím môi, có chút ngượng ngùng nói: “Ta về từ nhà ăn là đến đây chiếm chỗ ngay.”
“Nhưng như vậy cậu sẽ không có thời gian nghỉ ngơi buổi trưa sao?” Lâm Tĩnh Nghi có chút lo lắng nhìn Trần Hảo, buổi trưa nghỉ ngơi không tốt sẽ ảnh hưởng đến việc học buổi chiều.
“Không sao đâu, lúc ta đi xuống nông thôn, buổi trưa không nghỉ ngơi buổi chiều vẫn làm xong việc, không ảnh hưởng gì.”
Trần Hảo mỉm cười nói với Lâm Tĩnh Nghi, kỳ thực trong lòng nàng vô cùng gấp gáp muốn hỏi nàng về chuyện lúc nãy ở nhà ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT