Lúc này Triệu Tú Liên đang co ro trước cửa nhà nàng, mặc áo đơn quần đơn, nửa khuôn mặt sưng đỏ, cổ có vài vết cào, tóc tai bù xù, vô cùng thảm hại.
Lâm Tĩnh Nghi giật mình, vội vàng tiến lên đỡ nàng vào nhà, lại từ trong tủ tìm một chiếc áo bông dày quấn cho nàng: “Chị dâu, chị làm sao vậy?”
Triệu Tú Liên hai mắt vô thần, thân thể hơi run rẩy, khi nghe Lâm Tĩnh Nghi nói, giống như tìm được chỗ dựa, lao vào lòng Lâm Tĩnh Nghi “oa” một tiếng, khóc lên.
Nhìn bộ dạng của nàng, Lâm Tĩnh Nghi đại khái cũng đoán được chuyện gì xảy ra, chỉ có thể vươn tay vỗ nhẹ lưng nàng để an ủi.
Một lúc lâu sau, Triệu Tú Liên khóc mệt, tâm tình cũng dần ổn định, nàng mới chậm rãi kể lại chuyện mình gặp phải.
“Tĩnh Nghi, nhà chúng ta Hồng Hồng trước đây là đứa trẻ ngoan ngoãn biết bao, từ sau khi quen Hàn Tiêu thì như biến thành người khác, bây giờ lại dám động thủ với ta.”
Lâm Tĩnh Nghi cầm khăn tay, lau nước mắt trên mặt nàng: “Chính ủy Đào đâu? Ông ấy cũng không quản sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play