“Được, hai người đi đi, chú ý an toàn.”
Lâm Tĩnh Nghi đứng ở cửa nhìn bóng lưng họ xa dần với vẻ lo lắng.
“Oa… oa…”
Tiếng khóc thảm thiết của trẻ con vang lên trong nhà, Lâm Tĩnh Nghi giật mình, chạy vào nhà nhìn thì thấy Tô Niệm khanh đang nằm trên đất khóc oa oa.
Lúc nãy đuổi theo Tô Chí Viễn, nàng quên đặt một cái chăn để chắn cho Tô Niệm khanh, khiến Tô Niệm khanh lăn người rồi bị ngã xuống giường.
Lâm Tĩnh Nghi đau lòng ôm con bé lại dỗ dành.
Lúc này Lâm Tĩnh Nghi có chút may mắn, may mắn là trước đó nàng đã đặt một cái áo bông cũ không mặc nữa ở trước giường, nếu không Tô Niệm khanh ngã xuống nền gạch đỏ chắc chắn sẽ đau hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT