“Nhưng mà…” Lâm Bảo Quốc có chút do dự nhìn Tô Chí Viễn: “Thật sự là vì vậy sao? Nàng đã nói với ta nhiều lần không muốn ăn canh chân giò rồi, ta còn tưởng nàng đang giận dỗi.”
Tô Chí Viễn cười nhẹ, hắn sợ Lâm Bảo Quốc suy nghĩ nhiều, càng sợ Lâm Tĩnh Nghi không vui, liền nói tiếp: “Phụ thân, mấy ngày nay đồ dầu mỡ thì tạm dừng đi, cho Tĩnh Nghi ăn rau xanh mấy ngày.”
“Vậy nếu sữa của Tĩnh Nghi không đủ, con đói bụng thì sao?” Lâm Bảo Quốc có chút lo lắng con sẽ bị đói.
“Sẽ không đâu.” Tô Chí Viễn kiên quyết lắc đầu: “Nếu sữa của Tĩnh Nghi không đủ thì hỏi ý kiến của nàng, nếu thật sự không muốn uống, ta sẽ bảo Minh Vĩ ca mua thêm sữa bột gửi đến, dù sao cũng không thể để Tĩnh Nghi không vui mãi được.”
Dù sao cũng là thương con gái mình, Lâm Bảo Quốc gật đầu đồng ý: “Được, cứ làm theo lời ngươi nói, ta đi xem con bé.”
Trong phòng Lâm Tĩnh Nghi đang chờ Tô Chí Viễn trở về báo cho nàng biết đã thuyết phục được phụ thân mình chưa, ai ngờ người đẩy cửa bước vào lại là Lâm Bảo Quốc.
“Phụ thân.” Ánh mắt nàng hơi lay động, giọng nói có chút yếu ớt, nhất thời không dám nhìn sắc mặt Lâm Bảo Quốc, sợ Lâm Bảo Quốc sẽ mắng nàng là làm mình làm mẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT