Lâm Bảo Quốc đứng sau Lâm Diệu Võ, đẩy hắn: "Thôi đi, bao nhiêu tuổi rồi còn chấp nhặt với con trẻ, nhỏ tiếng thôi, đừng làm đứa bé thức giấc."
Lâm Diệu Võ trừng Tô Chí Viễn một cái, vượt qua hắn đi vào phòng: "Tĩnh Nghi, cháu gái cưng của ta đâu? Cho ta xem nào."
Lâm Tĩnh Nghi chỉ đứa bé bên cạnh: "Con rể, mau tới xem, xem cháu gái của người có đáng yêu không?"
Lâm Diệu Võ đứng trước giường nhìn thật lâu, cười hì hì nói: "Đẹp, thật đẹp."
Nói rồi từ túi áo lấy ra một phong bao lì xì đặt vào quấn của Tô Niệm Khanh: "Tiểu gia hỏa, đây là chút tâm ý của ngoại, đừng chê nhé. Đã đặt tên cho con bé chưa?"
"Có rồi." Tô Chí Viễn ở bên cạnh cười trả lời: "Tĩnh Nghi đặt, gọi là Tô Niệm khanh."
"Niệm Khanh, Khanh khanh, tốt, cái tên hay." Lâm Diệu Võ vui vẻ kêu lên một tiếng, tiểu Niệm Khanh nhất thời bị dọa cho run lên, khóc ré lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play