Lâm Tĩnh Nghi cong môi, trên mặt mang theo vài phần tươi cười: “Đó là do cơ thể hắn tốt, không liên quan gì đến ta.”
“Có liên quan, tuy ngươi không nói, nhưng chúng ta đều hiểu.”
Lục Giai An chưa bao giờ hỏi Lâm Tĩnh Nghi vì sao không dùng năng lực của mình đi cứu người, cô tin Lâm Tĩnh Nghi không phải là người ích kỷ như vậy, cô không lấy ra chắc chắn là có lý do của cô.
Lâm Tĩnh Nghi im lặng, việc này cô mặc nhiên thừa nhận.
“Nhưng ngươi yên tâm, ta và Tô Văn Bắc đều không phải người vong ân phụ nghĩa, không nói không có nghĩa là chúng ta không biết.”
Lục Giai An vỗ vỗ tay cô, chuyển chủ đề: “Năm nay ngươi không về nhà đón Tết cùng Văn Bắc sao?”
Lục Giai An lắc đầu rồi mới chợt nhận ra phòng quá tối, Lâm Tĩnh Nghi không nhìn thấy hành động của cô: “Năm nay chúng ta không về, cha Văn Bắc luôn muốn Văn Bắc có một đứa con. Sau này biết Văn Bắc sức khỏe không tốt, liền muốn chúng ta nhận nuôi một đứa trẻ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play