Lâm Tĩnh Nghi mỉm cười nịnh nọt anh, đặt bàn chân trắng nõn đã được Tô Chí Viễn lau khô lên vai anh, giọng nũng nịu nói: "Không có đâu, trong lòng con người luôn oai phong lẫm lẫm, khí vũ hiên ngang, cao lớn vạm vỡ, đẹp trai ngời ngời..."
"Đủ rồi, đủ rồi, bị con khen ta ngại quá." Nói rồi anh đứng dậy nhấc chân cô xuống, vòng tay qua nách ôm cô vào lòng.
Lâm Tĩnh Nghi cũng phản ứng nhanh chóng, hai chân nhanh chóng quấn lấy eo săn chắc của Tô Chí Viễn, hai tay ôm lấy cổ anh: "A! Làm con giật mình."
Nhìn dáng vẻ giận dỗi đáng yêu của Lâm Tĩnh Nghi, yết hầu của Tô Chí Viễn lăn lên lăn xuống, đặt cô lên giường, tự mình bưng chậu nước rửa chân ra ngoài, nhanh chóng rửa mặt.
Cảm nhận giường bên cạnh lún xuống, Lâm Tĩnh Nghi dịch lại gần Tô Chí Viễn, không khỏi cảm thán: "Người ấm quá."
Tô Chí Viễn đưa tay ôm cô vào lòng, khẽ ngửi mùi hương thanh mát trên cổ cô, giọng nói trầm thấp đầy từ tính: "Vợ ơi, Giai An nói ba tháng đầu là có thể động phòng rồi."
Cơ thể Lâm Tĩnh Nghi cứng đờ lại. Cô nhớ đến lúc chưa mang thai, Tô Chí Viễn đã bền bỉ như thế nào, cả người cô run lên: "Không, không cần đâu ạ? Con sợ..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play