Tô Niệm An rất vui, đối với hắn, đi đâu cũng vậy, chỉ cần có thể ngồi trên cổ Tô Chí Viễn là hắn rất vui.
Vừa đến khu nội trú bệnh viện, đã nghe thấy trong phòng bệnh truyền đến tiếng khóc thút thít: “Chỉ vì chúng ta không có bối cảnh, chúng ta là người nông thôn đến nên các người khinh thường chúng ta, nói hay là đến thăm đàn ông của tôi, kết quả các người chẳng mang gì cả.”
Lâm Tĩnh Nghi và Tô Chí Viễn liếc nhau, ánh mắt đầy nghi hoặc, Âu Dương Tình lại đang cãi nhau với ai vậy?
Đi đến cửa phòng bệnh nhìn vào, trời ạ, người cũng không ít.
Trong phòng không chỉ có Tô Văn Bắc, mà còn có Lâm Diệu Võ, Đào Lỗi và vài chủ nhiệm khác.
Tô Văn Bắc quay đầu nhìn thấy cả nhà đang đứng bên ngoài, hắn lặng lẽ đi ra khỏi phòng bệnh, kéo mấy người lui sang một bên hành lang nhỏ giọng hỏi: “Sao các người lại đến lúc này?”
Tô Chí Viễn đặt Tô Niệm An trong lòng xuống đất, hướng về phía Tô Văn Bắc hơi nhướn cằm, nhỏ giọng hỏi: “Bên trong tình hình thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play