Tô Văn Bắc cảm thấy mình sắp bị điếc, tại sao một nữ đồng chí không cao bằng mình lại phát ra âm thanh lớn như vậy?
Sân tập vốn đang sôi động nhất thời im lặng, Tô Văn Bắc cảm thấy hàng trăm đôi mắt đang nhìn mình.
Kiều Nguyệt nhìn Tô Chí Viễn qua Tô Văn Bắc, lại hỏi: “Tô đồng chí, xin hỏi người có nghe thấy không?”
Tô Chí Viễn ngước nhìn trời, cúi nhìn đất, chỉ là không trả lời câu hỏi của Kiều Nguyệt.
Tô Văn Bắc lúc này thực sự cảm thấy “như gai đâm vào lưng, như mắc nghẹn ở cổ, như ngồi trên đống lửa”. Hắn thậm chí còn ước gì có thể túm Tô Chí Viễn phía sau ra để giải thích với mọi người, người đồng chí Tô mà Kiều Nguyệt nói không phải hắn, mà là Tô Chí Viễn phía sau.
Tề Phương vừa lúc dẫn một đám con gái đến tập luyện, nàng ta tất nhiên cũng nghe rõ lời Kiều Nguyệt nói, nhìn thấy con gái chặn trước mặt Tô Văn Bắc, nàng ta cảm thấy mặt mình nóng bừng: “Kiều Nguyệt, con làm gì vậy?”
Kiều Nguyệt thấy mẹ mình hơi chột dạ, nhanh chóng nói: “Đồng chí Tô, tối nay nhất định phải đến xem tôi biểu diễn, tôi chờ anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play