Dương Khải vươn cổ ra nhìn, lông mày lập tức nhíu chặt lại. Những con thỏ và gà rừng bên trong còn sống, trên người không có vết thương, hắn không hiểu Lâm Tĩnh Nghi làm thế nào?
"Con vào rừng sâu rồi?" Vương Tú Mai đưa tay lại đánh Lâm Tĩnh Nghi hai cái.
Lâm Tĩnh Nghi cười hắc hắc, nịnh nọt nhìn Vương Tú Mai: "Con chỉ là đuổi theo chúng nên không cẩn thận bị lạc đường, nhưng con biết mình vào rừng sâu rồi nên nhanh chóng quay về, không dám đi sâu hơn."
Vương Tú Mai lại mắng cô một trận rồi mới cho cô về nghỉ ngơi.
Dương Khải không tin lời Lâm Tĩnh Nghi. Trưa nay, lúc Tào Hạc trở về, hắn đã đi tìm Lâm Tĩnh Nghi. Hắn không chỉ tìm ở vòng ngoài mà còn đi vào rừng sâu, hắn còn nhìn thấy một "con đường gai" mới tinh, vốn định tiếp tục đi sâu hơn, không ngờ lại gặp một đàn lợn rừng, đành phải quay về.
Giờ xem ra, con đường gai đó chắc là do Lâm Tĩnh Nghi tạo ra.
Đợi Lâm Tĩnh Nghi tắm xong, Dương Khải đi đến trước mặt cô: "Con vào rừng sâu rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play