Lâm Diệu Võ đứng dậy, lấy một túi hồ sơ từ bên tay mình đưa cho Hoắc Thiên: “Lúc đó đồng chí Tô Chí Viễn xin cho thân nhân tùy quân đã nói rõ lý do đồng chí Lâm Bảo Quốc tùy quân, trong đó có kèm theo bệnh án của đồng chí Lâm Bảo Quốc.”
Hoắc Thiên nhận túi hồ sơ, nghiêm túc xem xét tài liệu: “Nếu bệnh tình nghiêm trọng, có thể hoãn việc thân nhân tùy quân.”
“Tôi biết, nhưng đồng chí Lâm Bảo Quốc là chiến hữu nhiều năm của tôi, vì chút tư tâm tôi cũng muốn gặp ông ấy một lần, cho nên…”
Lâm Diệu Võ ngừng lại một chút, bởi vì Hoắc Thiên lúc này đã nhìn đến trang cuối cùng của tài liệu.
“Chữ ký của bố tôi?”
Nhìn thấy cái tên quen thuộc trên tài liệu, Hoắc Thiên nhíu chặt mày, có vẻ không tin lắm.
“Đúng, lúc đó tôi đã báo cáo việc này lên quân trưởng Hoắc, quân trưởng Hoắc đã cân nhắc và đồng ý việc này, trực tiếp từ quân khu tổng bộ gửi cho tôi văn bản có chữ ký của ông ấy.” Lâm Diệu Võ trên mặt nở một nụ cười lớn, quả nhiên Lâm Bảo Quốc năm đó nói đúng, chỉ cần làm việc theo quy định, sẽ không ai gây phiền phức cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT