Ăn cơm xong, ngồi trong sân hóng mát, Vương Tú Mai nói với Lâm Bảo Quốc: “Con rể này của ông không tệ, nói sợ ông không quen nên đã sửa sang lại sân giống nhà ông.”
Lâm Bảo Quốc ngồi trên xe lăn, trên mặt đầy vẻ cười: “Thật là không tệ, nó nói sợ Tĩnh Nghi lo lắng cho ông nên không đến tùy quân, nên cũng muốn ông đi tùy quân cùng, thật ra ta biết nó chỉ là không yên tâm cho ta thôi.”
“Lòng người là tương thông, các người đối tốt với nó, nó sẽ đối tốt với các người.” Vương Tú Mai cười hiền đáp lại.
Sau một lúc im lặng, Lâm Bảo Quốc đột nhiên hỏi: “Tình hình của người phụ nữ bên cạnh là thế nào?”
Vương Tú Mai thoáng ngẩn ra, sau đó bật cười: “Ông vẫn nhạy bén như vậy.” Bà nhìn Tô Niệm An đang cùng Lầm Tĩnh Nghi rửa bát trong sân, giải thích: “Đại phu Lục rất thích Tiểu An, luôn muốn nhận nuôi cậu bé, nhưng cha của Tiểu An đã giao cậu bé cho Chí Viễn, trong lòng Đại phu Lục có chút không vui.”
Lâm Bảo Quốc quay đầu nhìn Vương Tú Mai: “Ta thấy tuổi của bà ấy cũng không lớn lắm, không thể tự sinh sao?”
Trong mắt Vương Tú Mai có chút xót xa: “Chồng bà ấy lúc trẻ gặp chút tai nạn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT