Đã quá nửa đêm, nhưng Thẩm Phong vẫn ăn mặc chỉnh tề với chiếc áo len cổ chữ V màu xám đậm, khoác bên ngoài chiếc áo denim màu đen, quần tây sẫm màu tôn lên hình dáng đôi chân thon thẳng tắp, cùng tất tối màu chìm trong dép lê. 
Diệp Du Ca không khỏi nhìn anh thêm vài lần, muốn hỏi lại không dám hỏi, thấy ánh mắt Thẩm Phong rơi vào văn kiện trong tay, vội vàng hắng giọng, vén tóc ra sau tai, và nói: "Thưa lão sư, trên đường đến đây, em đã xem qua. Ý của tiến sĩ Nhã Minh là tình trạng của bà Thẩm cần được xem xét nghiêm túc hơn. Anh ấy sẵn sàng mang đội y tế đến Trung Quốc ngay trong tháng. Nhanh chóng vì lão phu nhân mà tiến hành phẫu thuật…” 
Y tự cảm thấy mình có năng lực ăn nói lưu loát, vừa nói vừa đưa những bản fax bằng tiếng Anh ra, thấy Thẩm Phong cầm lấy xem lướt qua, trong lòng ẩn ẩn một tia đắc ý. Nhìn quanh toàn bộ chương trình, người có thể cùng Thẩm Phong tìm hiểu về tài liệu và chủ đề này rất hiếm, chỉ hai người mới có thể hiểu nhau mà thôi. 
Y hít sâu một hơi, sau đó muốn tìm một chỗ ngồi xuống, lại không dám ngồi lên giường Thẩm Phong, liền đi về phía chiếc ghế sô pha nhỏ bên cạnh, vừa định đặt mông ngồi xuống, đột nhiên nghe thấy Thẩm Phong nói: "Cậu không được ngồi ở đó." 
“Cậu ngồi...…” Thẩm Phong nhìn lướt qua phòng khách, quả nhiên phát hiện không còn chỗ ngồi, anh chỉ vào bàn làm việc gọi Diệp Du Ca một tiếng "lại đây".
Diệp Du Ca ngơ ngác nhìn chiếc ghế sô pha, nhưng không tìm thấy bất kì vết nước hay đồ vật gì, trên đó chỉ có vết lõm, như thể ai đó đã ngồi lên nó cách đây không lâu. Tại sao y không thể ngồi chứ? 
Tự an ủi mình rằng Thẩm Phong bị ám ảnh bởi bệnh sạch sẽ, cảm thấy đứng cạnh nhau càng thân mật hơn — lẽ nào là Thẩm Phong cố ý? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play