Võ quán này là "phòng luyện tập" mà hệ thống tìm được cho Lê Kiều.
Võ đường mang hương vị cổ kính, bốn phía trồng hoa mai, ban đêm bóng râm tản đi khắp phía, hương thơm bay lượn, đặc biệt phù hợp với thẩm mỹ của Lê Kiều.
Phía trước cậu dựng một mặt gương để có thể tiện theo dõi các bước nhảy của mình mà luyện tập cho chính xác, trong hai ngày qua, cậu đã bổ xung thêm đoạn múa kiếm vào bài nhảy, vì vậy càng phải lo lắng hơn đến sân tập, cũng may nơi này được xây bằng những phiến đá trông rất chắc chắn và kiên cố, ngẫu nhiên dùng một chút khí công dẫm lên cũng không sợ làm hư nó.
Khi Võ Phong đẩy cửa sân ra, ông vừa vặn nhìn thấy thanh trường kiếm của Lê Kiều xuyên qua không trung, nuốt lấy những chiếc lá mở ra rồi lại khép vào, không khỏi kinh hô một tiếng, đạo quang đột nhiên biến đổi ——
Ông thấy mũi kiếm run rẩy dữ dội, trong tích tắc hóa thành hàng chục mũi kiếm chĩa thẳng mặt Võ Phong, bao chặt lấy toàn bộ con đường sống của mình. Kiếm khí bay lên, trong nháy mắt "Cạch" một tiếng, thân kiếm mỏng manh bị kiếm khí đánh vỡ, cây mai trên đầu run lên, vô số cánh hoa rơi xuống như vừa có trận mưa tuyết lướt ngang qua.
Câu cảm thán của Võ Phong mắc kẹt trong cổ họng, toàn thân ông cứng đờ, đồng tử giãn ra, răng va vào nhau lập cập.
Nhìn thấy ông như vậy, Lê Kiều có chút sững sờ. Cậu chỉ muốn hù dọa lão nhân này một chút, nhân lúc ông bối rối đoạt lấy thanh kiếm, tự chiếm làm của riêng — mặc dù so với linh kiếm bán ở trong thương thành tâm địa độc ác kia còn tệ hơn nhiều. Nhưng dù sao kiếm cũng chứa linh khí, mạnh hơn những thanh kiếm đạo cũ trong phim trường kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT