“…Cho nên.”
Nghĩ đến đây, Lê Kiều bỗng nhiên lòng hơi động, hắn cùng Minh Uyển tâm tư hòa làm một thể, cổ tay Thẩm Phong vừa muốn thoát ra lại một lần nữa bị hắn dùng sức nắm chặt, “Ngươi cứu ta, vì ta làm nhiều như vậy, chỉ là để báo ơn?”
Trong đôi mắt đen láy của Thẩm Phong tâm tình cuộn trào, môi mỏng hắn mím lại, nhất thời không trả lời.
Lê Kiều, hay nói là Minh Uyển, vẫn không cam lòng truy hỏi: “Chỉ là bởi vì ta đã từng cứu ngươi một mạng, ngươi ghi nhớ trong lòng, vì trả ơn, mới làm những việc này?”
“Ta không cần! Lúc đó ta chỉ thuận miệng nhắc một câu, căn bản không trả giá gì, quả thực cũng là thấy ngươi ưa nhìn, ý vui đùa chiếm đa số, sau đó đã sớm quên mất, ngươi…”
Dường như câu “ý vui đùa chiếm đa số, đã sớm quên mất” đã kích động Thẩm Phong, hắn nhấc tay kia đẩy Lê Kiều ra. Dù hắn hiện giờ bị thương nặng, sức lực của phàm nhân cũng không thể chống lại tu chân giả, hắn rất dễ dàng thoát ra khỏi tay Lê Kiều.
“Ngươi vừa mới tỉnh, không thích hợp nói nhiều lời như vậy.” Hắn đứng lên, trong ánh sáng phản chiếu chỉ thấy cằm hắn căng cứng vô cùng, “Ngươi không muốn song tu, vậy thì chuẩn bị một chút, chúng ta đi du lịch thế gian.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play