Chương 100: Em còn nhớ anh là chồng em không?
Lộc Minh Vu cũng không biết mình bắt đầu vẽ từ mấy giờ, càng không xem cụ thể đã vẽ bao lâu, chỉ biết ngoài cửa sổ từ ban ngày đến đêm tối rồi lại đến bình minh ló dạng.
Cô thật sự hết sức lực rồi, không vẽ nổi nữa mới dừng lại.
Khi leo xuống thang, toàn thân cô run lên bần bật.
Cô thở dốc một lúc rồi nhìn về phía góc tường xa xa.
Đoạn Hưu Minh cứ thế ngồi trên ghế ngủ gật, nhắm mắt, đầu hơi ngửa ra sau, tựa vào tường.
Học kỳ trước anh ta ngủ sàn cả học kỳ, giờ cô vẽ tranh ở đây anh ta cứ thế ngồi tựa vào tường ngủ, thậm chí còn không lấy một cái chăn mà đắp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT