Khi toàn bộ sự thật dần sáng tỏ, Bạch Cẩm Dục đứng yên lặng, nhìn một gia đình thôn dân ôm di ảnh con gái mà bật khóc.
Có người ôm ảnh rời khỏi thôn, quyết đi tìm nữ nhi. Có người thì khóc một lúc rồi lại rơi vào im lặng, tiếp tục cuộc sống như thể con gái mình thực sự đã mất.
Người khóc to nhất là Hứa Võ.
Hắn ta ôm ảnh đứa con gái lớn của mình, quỳ gối bên bờ sông, liên tục dập đầu, miệng lặp đi lặp lại: "Ba xin lỗi con... ba xin lỗi con... ba thật sự xin lỗi con..."
Chỉ nhìn thoáng qua tấm ảnh hắn ta ôm trong tay, Bạch Cẩm Dục đã nhận ra ngay, nữ nhi của Hứa Võ, vẫn còn sống.
Chính là bà chủ trạm nghỉ mà bọn họ từng ghé ngang hôm nọ.
Cô ấy là một trong số ít nữ hài may mắn được Huyền Vũ thả ở hạ du, sống sót và được cứu. Khoảng mười năm trước, cô bị Huyền Vũ thả bên bờ sông, sau đó được ông chủ trạm nghỉ nhặt về. Dần dà, hai người sống nương tựa, cuối cùng thành phu thê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT