Giang Đằng ngập ngừng một chút, rồi nói: "Nhưng hắn cũng bảo, Thiên giới thay mặt xin lỗi Long Cung. Nếu ngài không muốn hỗ trợ thì cũng tuyệt đối không miễn cưỡng."
Hoắc Uyên cười khẩy: "Đều là yêu quái cả, còn bày đặt đóng Liêu Trai trước mặt ta? Cái lão già Đế Thính kia đã lôi Long Cung ra nói chuyện, ta còn có thể từ chối à?"
"Cũng đúng..."
Giang Đằng bực mình nói: "Lão Đế Thính già rồi mà còn chẳng biết tích chút đức."
Hoắc Uyên cúi đầu, đổi ảnh đại diện official Weibo của Phi Thăng Truyền Thông — con mèo lông trắng — thành hình nền máy tính, tay vẫn đang vẽ thêm một cái "tâm tâm" ở khóe mắt thủy tinh lưu ly của con mèo, giọng lơ đãng:
"Vật như chủ, Địa Tạng Vương thiếu đức cũng có lý. Đế Thính làm tọa kỵ cho hắn hơn hai ngàn năm, ngươi nghĩ xem tốt được tới đâu?"
Nói tới đây, y lại vẽ thêm một cái nơ con bướm nhỏ trên cổ mèo, khóe miệng cong cong, thần sắc lười biếng mà vui vẻ.
Giang Đằng trộm liếc thao tác tao nhã của chủ nhân nhà mình, cuối cùng vẫn không nhịn nổi lòng hiếu kỳ: "Ngài nói... bằng hữu kia của ngài, là chỉ con mèo này?"
Anh ta đi theo Hoắc Uyên đã hơn trăm năm, đây là lần đầu nghe nói "Hoắc tiên sinh" có bằng hữu, mà còn là một bằng hữu có thể tiện tay dùng dư ba yêu lực khiến anh ta trọng thương... sao nhìn kiểu gì cũng không giống một con mèo bình thường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT