Ít nhất cũng phải liếm phẳng lại bộ lông rối tung này đã!
Hoắc Uyên rũ mắt, khẽ vuốt cái đuôi mèo đang vểnh cao, không buồn đáp câu hỏi của Quy Thừa Tướng, mà hỏi ngược: "Có việc gì?"
Quy Thừa Tướng vỗ trán, chợt nhớ ra chính sự: "Đúng rồi! Giao nhân tộc vừa rời khỏi hải vực Long Cung thì gặp sóng thần tập kích. Nếu mặc kệ… chỉ sợ một mạng cũng khó giữ…"
Hoắc Uyên không lên tiếng, khiến lão càng thêm thấp thỏm.
Giao nhân tộc đã kiên quyết giải ước với Long tộc, vừa ra khỏi cửa đã bị hiện thực vùi dập. Tuy là gieo gió gặt bão, nhưng dù sao cũng là thủy tộc quý hiếm. Năm đó, lão Long Thần từng cứu họ cũng là để bảo vệ sự đa dạng của các giống loài dưới biển. Không rõ tân nhiệm Long Thần sẽ nghĩ thế nào.
Mèo con thò đầu ra.
Bạch Cẩm Dục ôm lấy ngón tay Hoắc Uyên, khẽ quơ quơ: "Bọn họ tuy đáng đời, nhưng cũng không thể thấy chết mà không cứu. Hơn nữa, thuyền của chúng ta vẫn ở ngoài kia!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play