Bất kể là thời cổ đại hay hiện đại, rất nhiều người đều có thói quen thắp hương lễ Phật.

Có câu: “Không có việc gì thì đừng đến điện Tam Bảo.”

Trong Phật giáo, “Tam Bảo” là: Phật, Pháp và Tăng. Khi người ta thắp hương lễ Phật, thường là mang theo tâm nguyện hoặc sự ăn năn sám hối. Ba nén hương đó tượng trưng cho Phật – Pháp – Tăng, đồng thời cũng đại diện cho Giới – Định – Tuệ.

Trải qua hàng ngàn năm, việc này đã trở thành thói quen: lễ Phật ba nén, cúng thần ba nén, thậm chí trong những dịp lễ Tết hay giỗ chạp, ai ai cũng quen tay thắp ba nén hương.

Thế nhưng, ở một số nơi, người ta lại thắp đến cây hương thứ tư. Và cây thứ tư này... có tên gọi đặc biệt: hương mời quỷ.

Về chuyện này, Ninh Hoan Tâm hiểu rất rõ, bởi vì...

Khi còn nhỏ, cô từng chứng kiến quá nhiều cảnh tượng tương tự rồi.

……

Đạo diễn của đoàn phim lần này tên là Vương Niệm Bình, là một trong những đạo diễn phim kinh dị nổi tiếng nhất giới giải trí. Phim của ông luôn bán chạy, một phần vì yêu cầu cực kỳ cao, phần nữa là vì đạo diễn Vương rất coi trọng tiểu tiết, đặc biệt là bầu không khí.

Ví dụ như các bộ phim kinh dị hạng ba thường chỉ dựng cảnh trong studio, bật tí ánh sáng xanh là xong. 

Nhưng điều khiến người ta ngạc nhiên là, với bộ phim này, đạo diễn Vương lại không ngại đường xa, dẫn cả đoàn đến tận bãi tha ma hoang vắng này để quay. Nghe nói, nghĩa địa này vốn đã rất nổi tiếng từ trước.

Ngay từ khi dự án phim Tháng Bảy Gặp Quỷ công bố sẽ ghi hình tại đây, sự chú ý từ giới truyền thông và khán giả gần như chưa bao giờ hạ nhiệt.

Và bộ phim này đúng là không phụ kỳ vọng. Ngay trong ngày đầu tiên ghi hình tại hiện trường, nữ phụ số 3 đã gặp tai nạn trong lúc quay đêm, cô ấy trượt chân ngã ngoài ý muốn. Tuy không bị thương nặng, nhưng sự việc lại bị truyền thông thổi phồng theo hướng rất… "tà môn".
Mà tính ra, hôm nay cô ấy cũng nên xuất viện rồi.

Ninh Hoan Tâm dần thu lại suy nghĩ, ánh mắt lại lần nữa dừng lên lư hương.

Lúc này, đạo diễn Vương đã thắp hương xong. Rất nhiều người trong đoàn ngơ ngác nhìn chằm chằm vào bốn nén hương cắm trên bát.

Một cơn gió thổi qua. Ninh Hoan Tâm theo phản xạ đưa tay dụi mắt. Đến khi mở mắt ra, cô liền nghe thấy quanh mình vang lên tiếng mọi người hít mạnh.

Trên lư hương, ba nén hương đang cháy từ từ như bình thường. Nhưng nén thứ tư… cháy cực nhanh, như thể chỉ chớp mắt là sẽ hóa thành tro bụi!

Hương mời quỷ… thật sự đã mời được gì đó sao?

“Đạo diễn! Chuyện này...”

Phó đạo diễn bên cạnh không nhịn được, vội bước đến cạnh đạo diễn Vương. Bọn họ làm phim kinh dị quanh năm, những chuyện kiểu này cũng không phải chưa từng thấy.

“Lấy bạc giấy lại đây!”

Đạo diễn Vương vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh như thường. Cả đoàn phim quanh năm rong ruổi khắp nơi, nên những thứ như vàng mã hay bạc giấy chưa bao giờ thiếu.

Vàng mã là để cúng Thổ Địa – cầu ngài phù hộ cho mọi việc suôn sẻ.

Còn bạc giấy… là thứ chuyên dùng để cúng quỷ.

“Rồi rồi, mọi người lại đây hết đi. Mặt trời sắp lặn rồi, tranh thủ cúi đầu khấn vái một chút rồi mình còn mở máy quay!”

Phó đạo diễn nhanh chóng phát bạc giấy cho từng người. Dù Ninh Hoan Tâm vốn là người gan lớn, không tin có ma quỷ, nhưng lần này cô vẫn rất ngoan ngoãn nhận lấy.

“Em không lấy đâu.”

Lúc này, một giọng nói khác vang lên, là của nữ chính bộ phim, Lạc Dĩnh Tâm.

“Cái thứ này cầm vào xong là dính cả tay bạc, da em bị dị ứng.”

Lạc Dĩnh Tâm tỏ rõ sự phản cảm với loại “bạc giấy đen đủi” này. Cuối cùng, phó đạo diễn cũng đành bó tay, để trợ lý của cô thay mặt cầm giùm một phần.

Không lâu sau, mặt trời lặn hẳn.

Ánh sáng cuối cùng biến mất, dương khí nơi trần thế cũng theo đó mà nhạt dần.

Ở cõi người, mặt trời lặn là dấu chấm hết cho một ngày.

Còn ở âm phủ thì sao?

Có lẽ... lại chính là sự khởi đầu cho một ngày mới?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play