Tuy không thuận tay như vũ khí của mình, nhưng cũng tạm dùng được.
Hứa Đa Đa nghe vậy liền từ chối, “Thức ăn còn nhiều, chúng ta không lấy nó được không?”
Tần Lạc nghe vậy liền bật cười, “Được, sao lại không được? Chúng ta đâu thiếu ăn đúng không?”
Thi thi gật đầu lia lịa.
Trần Tiểu Phi bên kia kêu la ầm ĩ, “Cái gì? Bên này của ta có một đám ốc kêu như tiếng ngỗng, thật kinh tởm!! Ồn chết đi được!!”
Vương Uy Hổ thẳng thắn sửa lời cậu ta, “Đây là ốc bươu vàng, trước tận thế đã là loài xâm lấn rồi, sau tận thế còn phiền hơn.”
Tần Lạc đã nghe thấy tiếng kêu “nguồn nguồn” của Trần Tiểu Phi bên kia, cũng cảm thấy đau đầu. Khuôn mặt đẹp trai nhăn nhúm lại, “Tiểu Phi, nghe lời đi, ngươi vẫn nên ngậm miệng lại đi. Ngươi đau khổ một mình còn hơn chúng ta cùng đau khổ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT