Chương 8: Đan Rửa Tủy - Kích Hoạt Tiềm Năng
“Hết giận chưa?”
Sở Vị Hi hoàn toàn không quan tâm đến vết thương trên tay, đối với tu chân giả, chuyện này chẳng khác gì bị muỗi đốt, chỉ cần dùng linh lực hồi phục một lúc là ổn.
"Gâu... (Ta muốn về nhà.)" Nhìn vết thương gớm ghiếc trên cánh tay Sở Vị Hi, Ngải Phương Hàn cảm thấy lòng mình nặng trĩu, chưa bao giờ nghĩ mình lại làm tổn thương người khác.
Vừa mới còn giận dữ sôi sục, tâm trạng Ngải Phương Hàn đột nhiên trở nên ủ rũ, đôi tai nhỏ xụ xuống, ngay cả cái đuôi lông xù cũng vậy, trông như một sinh linh bé nhỏ bị bỏ rơi đáng thương.
Thấy anh như vậy, Sở Vị Hi cảm thấy khó chịu trong lòng, đưa tay ôm lấy thân hình tròn trịa của anh, nói: “Ta sẽ giúp ngươi.”
"Gâu... (Không cần đâu, ta muốn về nhà.)" Ngải Phương Hàn giãy giụa, nhưng sức lực quá yếu ớt, căn bản không thể thoát ra.
Sở Vị Hi không buông tay, ngượng ngùng xin lỗi: “Xin lỗi, lúc nãy là ta không đúng, không nên trêu chọc ngươi.”
Sở Vị Hi là một đứa trẻ mồ côi, cũng là một đứa trẻ ăn xin. Từ khi có trí nhớ, cậu luôn chỉ có một mình. Cậu đã đi qua rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người, nhưng không có ai dừng lại vì cậu. Dần dần, trái tim trở nên lạnh lùng và cứng rắn. Mãi đến khi Khương Nhiên Chỉ đưa cậu về Thanh Vân phái, nhận làm đệ tử, cuộc sống mới thay đổi hoàn toàn. Từ một đứa trẻ ăn xin không ai thèm nhìn, cậu trở thành một thiên chi kiêu tử. Nhưng cậu vẫn chỉ có một mình. Thực ra những sư huynh sư tỷ đó đối xử rất tốt với cậu, chỉ là cậu không thể hòa nhập được, giống như một kẻ ngoài cuộc. Vì vậy, cậu chỉ có thể dùng tu luyện để che giấu sự bối rối của mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT