Chung Ngôn đã trèo qua bức tường, đi thẳng đến cửa sau của ngôi nhà.
Trong tay cầm một trái tim đã ngừng đập, nhưng cảm giác ghê tởm nơi ngực vẫn chưa tan biến. Không phải vì nhìn thấy thủy quỷ và thi thể mà buồn nôn – Chung Ngôn từng ra chiến trường, những cảnh tượng kinh khủng hơn thế còn từng trải qua. So với những thứ này thì chẳng nhằm nhò gì cả.
Nói đến việc tra tấn tù binh, thế gian này không có loại dã thú nào có thể sánh được với con người. Dã thú chỉ hành động theo bản năng, vì để lấp đầy cái bụng đói, còn con người – lại không giống như vậy.
Có lúc, Chung Ngôn tự nhận mình cũng là một loại dã thú, giống như quỷ đói, lang thang trong cõi nhân gian. Mà vì sao? Chẳng phải cũng chỉ là để tìm một miếng ăn no bụng thôi sao?
Thế nhưng giờ khắc này, cảm giác ghê tởm lại đến từ tận đáy lòng. Từ cái sự khó hiểu trong bản chất con người, từ cái ti tiện mà hắn không tài nào lý giải được. Tuy sống đã lâu năm, nhưng hắn chưa bao giờ cảm thấy mình thực sự hiểu được lòng người. Giống như vật đang nằm trong tay hắn – một quả tim người – ấm áp, ẩm ướt, vẫn còn mang nhiệt độ cơ thể, thậm chí khi mới chụp lấy, nó còn đang đập.
Vừa chạy trên phố, Chung Ngôn vừa bóp nát nó, bẻ nhỏ ra, chỉ để xem bên trong rốt cuộc chứa cái gì? Là những tri thức mà bản thân hắn luôn không thể tiếp thu được, hay là phong cảnh bốn mùa trong năm? Là niềm vui, cơn giận, sự buồn bã, tiếng cười giữa thầy trò đồng môn?
Không có gì cả, hoàn toàn không có gì cả!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play