Bên trong xe ngựa phủ đầy sương, bầu không khí trở nên lặng lẽ, tựa như trận “nắm tay mang mưu đồ hoa sắc” này chưa từng xuất hiện.
Ngựa thì chạy, xe thì động, chỉ có người là không động, tay cũng không động.
Một cú xóc nảy, hai người đồng thời lắc mình một cái, vai chạm vào nhau, Tần Linh phảng phất như nghe thấy tiếng tim nàng đập, đồng thời cũng nghe rõ được mạch đập yếu ớt của chính mình. Ngón tay luồn vào giữa ngón tay người kia, chẳng có gì gọi là mánh lới “đuổi bắt đầu ngón tay”, chỉ đơn giản là dán thật chặt, dán đến mức lòng bàn tay ứa mồ hôi.
Nàng nhìn về phía cửa sổ, nhưng rèm đã buông, thực chất chẳng thể thấy được cảnh vật gì bên ngoài. Làm ra vẻ như vậy, đơn giản chỉ là vì thẹn thùng. Trong lòng Tần Linh hiểu rõ, nàng thật sự là một nữ tử da mặt mỏng đến cực độ.
Mà giờ khắc này, điều Chung Ngôn đang nghĩ chính là—nếu y biết thân thể mình là nam nhi, thì liệu còn có thể đối xử với mình như vậy không?
Lại một cú xóc nảy, cánh tay hai người lại đụng vào nhau, Chung Ngôn rốt cuộc nhịn không nổi mà bật ra một tiếng “ai da”: “Hôm nay con ngựa này sao mà không biết điều như vậy……”
Tần Linh chỉ cười, lại chẳng biết phải đáp lại nàng bằng lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play