Tuy đã biết đại thiếu nãi nãi không phải người sống, Tiểu Thúy và Nguyên Mặc vẫn không ngờ nàng lại thành ra thế này.
“Thiếu nãi nãi bị sao vậy?” Tiểu Thúy có phần phản ứng không kịp, ngoại trừ lần gặp người giấy bằng thịt kia, đây là lần đầu tiên cô thấy quỷ.
Nguyên Mặc từng thấy nhiều hơn cô một chút, nên giả bộ làm như đạo sĩ già dặn: “Cô đừng sợ, quỷ đều có hình thể, đây hẳn chính là dáng vẻ thật sự của thiếu nãi nãi. Những thứ khác không cần quan tâm, chúng ta chỉ cần ghi nhớ một điều: nàng tuyệt đối sẽ không làm tổn thương thiếu gia. Nàng là chủ tử của chúng ta. Chúng ta không phải người, thì chủ tử cũng không nhất thiết phải là người.”
“Cái này tôi tự nhiên biết, tôi lo là…” Tiểu Thúy lo lắng sốt ruột, “Thiếu gia mà đi thật, thì biết phải làm sao? Thiếu nãi nãi không phát điên mất chứ?”
Nguyên Mặc cũng bất lực. Đầu óc nhỏ bé của cậu cũng không nghĩ ra được cách gì đối phó với tình hình này. Thiếu gia mà chết thật, Tần gia chắc chắn sẽ làm đại tang, quan tài đã chuẩn bị xong, mộ phần cũng chọn sẵn, chưa biết chừng còn phải quàn linh cữu. Nhưng mà tà ma chưa trừ, liệu hồn phách thiếu gia có thể đầu thai trót lọt được không? Cậu không dám nghĩ tiếp, giờ chỉ thấy buồn đến phát hoảng.
“Đừng nói nữa, tôi muốn khóc rồi.” Cậu liếc nhìn Tiểu Thúy. Dù sớm biết sẽ có ngày này, Nguyên Mặc vẫn không thể tin nổi.
“Tôi cũng đau lòng, bây giờ biết làm sao đây…” Tiểu Thúy vò đầu bứt tai, chỉ thấy đại thiếu nãi nãi khi nãy còn đứng dưới mưa đã quay về rồi. Nàng trông thật đáng sợ—mái tóc đen óng mà mình từng ngưỡng mộ giờ bạc trắng như sương, đôi mắt đỏ ngầu như chảy máu. Kỳ lạ hơn nữa là khi nàng quay lại, hai người họ mới phát hiện bụng nàng đã nhô lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT