“Mẹ kiếp! Tôi lại từng ăn thú trấn mộ á?”
Phản ứng đầu tiên của Chung Ngôn thực ra không phải “Tại sao tôi lại phải chết”, mà là “Tôi lại từng ăn thứ đó!” Đừng nói người khác không tin, chính Chung Ngôn là người đầu tiên cảm thấy không thể nào.
Quỷ chôn cùng, thú trấn mộ, đó là gì chứ, đó là những ác quỷ đã được nuôi dưỡng thành hung thú. Nếu bản thân gặp phải, rất khó nói ai sống ai chết, phần lớn sẽ bị phản phệ.
Điền Hồng Sinh không thể tưởng tượng nổi hỏi: “Cậu còn từng ăn cả hậu nhân Nữ Oa, thì ăn thêm chút gì khác làm mồi nhắm chắc cũng không có gì kỳ lạ nhỉ?”
“Thú Trấn mộ là cái gì? Hiếm lắm sao?” Vương Đại Đào xen lẫn trong một đám người không giống người cũng không giống quỷ, vì quá ngoại đạo nên có vẻ lạc lõng.
“Ông Đào này, có chuyện này tôi luôn muốn hỏi ông.” Bạch Chỉ thực sự không nhịn được, những lời này đã giấu trong lòng từ lâu, hôm nay nói gì cũng phải hỏi cho ra lẽ. “Rốt cuộc ông đã lên làm đội trưởng tiểu đội 13 bằng cách nào? Trong Khôi Hành Giả không có thi thăng cấp và khảo hạch định kỳ sao?”
Vương Đại Đào còn chưa kịp mở miệng, Bình Tử Thật đã nói thẳng ra điểm mấu chốt: “Không vì cái gì khác, chỉ vì cậu ta vận khí tốt, mỗi lần đều có thể sống sót trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play