Thi Tiểu Minh vẫn đang yên lặng tìm kiếm manh mối, chiếc bút trong tay cậu bỗng ngừng lại.
Chuyện gì thế này? Có mỗi mình cậu là quỷ đang làm việc à? Hai người phía sau kia sao lại công khai bàn chuyện yêu đương thế?
Cậu buồn rầu quay đầu lại nhìn một cái. “Mấy anh mà yêu đương thì có thể chọn lúc khác được không, em còn ở đây mà. Đừng yêu đương công khai thế chứ.”
Nhận thấy cậu quay lại, Chung Ngôn dịch lại gần phía Thi Tiểu Minh, rồi xoay đầu cậu lại: “Nghiên cứu cho tốt, chuyện không nên nghe thì đừng nghe. Chuyện bên này là chuyện riêng tư của người lớn.” Sau đó, hắn quay lại, giả vờ không hiểu nhìn Phi Luyện: “Anh nói cái gì thế? Lại đọc văn gì linh tinh à?”
Lúc này, Phi Luyện không còn nôn nóng nữa. Những lời này đã dồn nén trong lòng y, không nói ra thì nghẹn chết mất. Khi đã nói ra rồi, ngược lại lại không còn e ngại gì nữa. “Văn thì tôi xem không ít. Nhưng không phải sư tổ nói hy vọng tôi đọc sách nhiều hơn sao?”
“Tôi bảo anh đọc sách đàng hoàng, chứ không phải là những thứ linh tinh.” Chung Ngôn gác một chân lên đầu gối y. Phi Luyện lập tức nắm lấy mắt cá chân ấy, nhẹ nhàng xoa nắn mắt cá chân rõ ràng của hắn.
“Không có xem linh tinh.” Bàn tay của Phi Luyện tiếp tục di chuyển lên trên, xoa bóp bắp chân có đường cong thẳng tắp của Chung Ngôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play