Ninh Vân Hoan vừa nghe thấy lời này liền cảm thấy không được tốt, nếu là kiếp trước cậu ta đã là người nổi danh bậc nhất, Cố Thiếu Đào tâm ngoan thủ lạt đến nói với cô những lời này, chỉ sợ cô cũng phải kiêng kỵ vài phần.
Nhưng hôm nay cậu ta vẫn hai bàn tay trắng, là Cố Thiếu Đào phỏng trừng trên người ngay cả hai trăm đồng cùng móc không ra nói với cô những lời này, Ninh Vân Hoan không hề cảm thấy sợ hãi, ngược lại nhịn không được muốn cười ra tiếng, cô thấy ba Ninh mẹ Ninh tức tới mức l*иg n.g.ự.c phập phồng, liền vỗ lưng thay cho ba mẹ, lúc này mới quay đầu nhìn vào Cố Thiếu Đào:
“Đây là nhà tôi, có thể để chị cậu ở lại đây một thời gian đã là tốt lắm rồi, sao nào, còn muốn ỳ ở đây không chịu đi sao? Tôi xem cậu đúng là khẩu khí lớn, muốn đuổi chúng tôi ra khỏi nhà của chúng tôi, đúng là bệnh thần kinh!” bề ngoài Ninh Vân Hoan có vẻ lơ đễnh, nhưng thực ra trong lòng cô đã quyết định không thể không quản Cố Thiếu Đào, không thể để cậu ta có cơ hội phát triển như một đời trước được.
Phải ở trước thời điểm cậu ta chưa nổi dậy, phế cậu ta đi, làm cho cậu ta cứ tự mơ giấc mộng cao sang quyền quý, lại làm cho cậu ta cả đời chỉ có thể làm tên côn đồ nho nhỏ, để cho cậu ta trả giá đối với hành vi ngông cuồng tự đại của mình ngày hôm nay.
“Thiếu Đào, không cần nói nữa, thôi bỏ đi, dù sao bác Ninh đối với chị cũng không tệ...” Nói đến hai chữ không tệ, ngữ điệu của Cố Doanh Tích có chút u oán, nước mắt trong mắt long lanh cuồn cuộn, lại không rớt xuống dưới, thanh âm mềm nhũn, hữu khí vô lực, làm cho Cố Thiếu Đào nghe thấy không khỏi đau lòng, ánh mắt cậu ta chỉ nhìn thấy khuôn mắt tái nhợt nhu nhược lúc nào cũng có thể ngất đi của Cố Doanh Tích, cũng không nhớ tới sự oán hận và không cam lòng đối với quan hệ nam nữ của Cố Doanh Tích lúc vừa rồi.
Đang trong thời điểm này, Ninh Vân Thành xách vài túi đồ to cùng với một chiếc va li to ngoại cỡ xuống dưới, nhìn thấy bầu không khí quỷ dị ở phía dưới, nhất thời lạnh giọng nói: “Tích nhi, có phải nó lại ức hϊếp em không?”
Câu nói này làm cho mẹ Ninh cũng cảm thấy đứa con trai của mình có chút không có đầu óc, cau mày nói, “Vân Thành, Hoan Hoan là em gái con mà, đánh gãy xương cốt còn liền gân, sao con lúc nào cũng giúp người ngoài vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play