Con dâu còn chưa cưới qua cửa, mình mới chỉ nói em trai của Cố Doanh Tích vài câu, còn không phải là chủ động muốn nói những lời này, mà Ninh Vân Thành đã có phản ứng lớn như vậy, nếu như sau này nó thực sự cưới Cố Doanh Tích vào nhà, vậy mình không phải là mẹ chồng của cô ta sao, còn muốn bà nịnh nọt con dâu coi thành phật tổ mà cúng bái sao? Sắc mặt của mẹ Ninh vô cùng khó coi, mặc dù bà luôn yêu thương con trai, nhưng lúc này nhìn thấy Ninh Vân Thành chỉ vì Cố Thiếu Đào mà chỉ trích mình, không khỏi cảm thấy trái tim băng giá, Ninh Vân Hoan nhìn thấy như vậy, không khỏi ôm lấy bả vai của bà, mẹ Ninh mới được an ủi vỗ vỗ bàn tay của con gái.
“Hừ! Tai của mày có phải bị điếc hay không vậy, không nghe thấy người ta vừa nói em gái mày sao?” ba Ninh cũng có chút thất vọng đối với đứa con trai này, lòng dạ hắn luôn hướng ra bên ngoài thì không nói, nhưng cũng không nên bất công như vậy, mặc dù ông không có giận chó đánh mèo lên người Cố Doanh Tích như mẹ Ninh, nhưng ấn tượng của ông đối với cô ta cũng không thể nào tốt lên được, ngay cả nhìn con trai cũng không có sắc mặt tốt: “Nếu như mày không nói, cũng không ai bảo mày bị câm đâu.”
“Con chỉ là bênh vực đạo lý không bênh vực người thân thôi!” vừa rồi Ninh Vân Thành theo bản năng nói lời hay giúp nhà họ Cố, quay lại liền nhìn thấy sắc mặt khó coi của mẹ Ninh, trong lòng cũng có chút cảm thấy hối hận, nhưng vừa nghĩ tới ba mẹ đều đứng về phía Ninh Vân Hoan, mà không đứng về phía đứa con trai là mình, trong lòng không khỏi có chút chua sót, lại nói: “Nó vốn dĩ không có gia giáo, người ta cũng đâu có nói sai!”
Ba Ninh vừa nghe thấy lời này đã giận tím mặt, cầm ly trà ở bên cạnh ném vào Ninh Vân Thành: “Mày cút đi cho tao.”
Nhìn thấy đồ vật ném tới, mặc dù Ninh Vân Thành có lòng muốn trốn, nhưng trong lòng hắn còn ôm Cố Doanh Tích, cho nên tránh né có chút chậm chạp, trong tiếng kinh hô và sắc mặt trắng bệch của nữ chủ, Cố Thiếu Đào cùng đôi chị em của Cố Doanh Tích không chút nghĩ ngợi liền chắn trước mặt Cố Doanh Tích, nước trà b.ắ.n tung tóe lên ba anh chị em kia, mà hai người Cố Doanh Tích và Ninh Vân Thành ngay cả một chút bọt trà cũng không dính vào.
Ném đồ đạc, lại nhìn thấy khách nhân chật vật, cơn tức trong lòng ba Ninh cũng vơi bớt đi vài phần, cũng cảm thấy có chút thất lễ, đang muốn mở miệng, Ninh Vân Hoan hiểu rõ tính cách của ba mình, rất sợ ông sẽ thay đổi ấn tượng với người nhà họ Cố, cô chưa bao giờ xem thường bản lãnh của Cố Doanh Tích, một khi có dính líu với cô ta, hoặc là bị thuyết phục trở thành chó săn tâm phúc của cô ta, hoặc là trở thành vai diễn ác độc bị đánh xuống mười tám tầng địa ngục.
“Tôi dù không có gia giáo đi nữa, cũng không thể giữa ban ngày ban mặt, ngay trong trường học đông người như vậy, lại dám cùng người khác làm chuyện kia, hơn nữa không chỉ một hai lần, rõ ràng là vì tiền mà bán thân, bất kể đối phương là ai, chỉ cần có tiền là có thể bán.” Ninh Vân Hoan liếc mắt nhìn sắc mặt trắng bệch của Cố Doanh Tích, chính là trong tình cảnh như thế này, cô ta cái gì cũng không nói, cái gì cũng không làm, chỉ biết khóc sướt mướt mang bộ dáng đáng thương như vậy, người khác nghĩ cũng không nghĩ đây là lỗi lầm của cô ta, là tội lỗi của cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT