“Không thích?” Lan Lăng Yến thật vất vả mới nghĩ ra cách mua tiểu thuyết để cô đọc trong lúc rảnh rỗi, anh cũng đã hỏi qua vài người, những cô gái trong độ tuổi này, kiểu người yên tĩnh như cô không phải sẽ rất thích đọc tiểu thuyết sao?
Ninh Vân Hoan cũng không biết phải nói với anh như thế nào về việc mình không thích đọc tiểu thuyết này nữa, cô đành phải nhanh chóng xoay người ôm lấy cánh tay anh làm nũng: “Tiểu thuyết có cái gì hay đâu chứ, câu chuyện bên trong đều là giả, nam chính trong truyện thì luôn luôn là người lợi hại, anh có lợi hại như vậy sao?” Lúc trước Ninh Vân Hoan đọc qua cuốn tiểu thuyết thịt văn này thì các nam nhân trong truyện ở trước mặt Lan Lăng Yến còn không phải đều bị khuất phục sao, thời gian cô đọc tiểu thuyết còn không bằng ngồi nghe anh kể chuyện trước đây cho cô nghe!
Đoán chừng lời này cô chỉ dùng để lấy lòng Lan Lăng Yến mà thôi, nghĩ lại lời cô nói thì anh cảm thấy rất hợp lý, cuối cùng cũng không bắt cô đọc mấy cuốn tiểu thuyết kia nữa, ngược lại hai người ngồi trên sofa nói chuyện phiếm.
Vốn ban đầu Ninh Vân Hoan chút sợ anh, nhưng không biết có phải là do đang mang thai hay không mà lá gan của cô càng ngày càng lớn, tuy rằng lúc này cô vẫn cảm thấy Lan Lăng Yến rất đáng sợ, nhưng cũng không còn cái cảm giác sợ hãi giống như trước đây nữa, ngược lại hai tay đánh lên bàn tay đang lộn xộn ở eo mình. Hai tay cấu nhẹ lên bàn tay không an phận kia, mười ngón tay của anh có mấy vết sẹo, Ninh Vân Hoan đoán rằng từ nhỏ anh nhất định đã học qua cái gì đó mới khiến cho đôi tay trở nên như bây giờ, nếu không dựa vào xuất thân của anh, thì làm gì sẽ đến mức chịu khổ như vậy.
Nghĩ đến việc anh luyện gì đó, không khỏi làm cho cô nhớ tới việc anh đã từng dùng một phát s.ú.n.g giả b.ắ.n người kia, tuy giả nhưng mà cảm giác lại như thật, cả người cô nhịn không được mà run rẩy, cơ thể theo bản năng tìm nơi ấm áp dựa vào.
“Em sao vậy?” Lan Lăng Yến rất thích loại cảm giác hai người dựa vào nhau này, cho dù là không nói cái gì, anh cũng cảm thấy thực vừa lòng. Khi anh cảm giác được cơ thể Ninh Vân Hoan run rẩy, anh nhanh chóng quay người lại lấy chiếc khăn để bên cạnh quấn lên người cho cô, chạm vào cơ thể cô cũng không có lạnh lắm, nhưng cô lại vẫn không lên tiếng.
Bình thường khi Ninh Vân Hoan cùng anh ở cạnh nhau nếu không phải là làm chuyện thân mật thì chính là hai người đều yên lặng ngồi chung với nhau, nhưng hiện tại cô cảm thấy chẳng phải sợ Lan Lăng Yến, hơn nữa hai ngày nay anh lại không hề giống như lúc trước mỗi ngày đều dính lấy cô, điều này làm cho cô cảm thấy có chút xấu hổ, rõ ràng không biết nói gì: “Lan......” Thốt lên được một chữ này, lại nghĩ lần trước anh nói ngay cả Cố Doanh Tích đều kêu anh là Cửu ca mà chính mình lại chưa bao giờ gọi ra một tiếng đó, ánh mắt Ninh Vân Hoan lơ mơ nói một câu: “Em còn nghĩ rằng chúng ta sẽ mua vé máy bay đi Anh quốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT