"Hoan Hoan, con cũng đừng trách ba con, ông ấy cũng muốn mọi chuyện tốt đẹp thôi, dù sao đó cũng là anh trai con, hiện nay công ty giao cho con, chúng ta cũng không thể trơ mắt nhìn anh trai con bị hại, con, con có tha thứ cho ba mẹ hay không?" Mẹ Ninh nói tới đây, cũng cảm thấy có chút áy náy. Gần đây con trai hoàn toàn không giống trước đây mà dường như biến thành một người khác, bà cũng nhìn không thuận mắt, sau lưng không biết đã vụиɠ ŧяộʍ đau lòng bao nhiêu lần, nhưng rốt cuộc vẫn là con trai mình, nhìn thấy hắn ta rơi bào bước đường này, mẹ Ninh không nhẫn tâm.
Mấy người đòi nợ vô cùng hung dữ, ba Ninh mẹ Ninh đều tận mắt chứng kiến, cũng sợ nếu như họ không đưa tiền, đến lúc đó con trai sẽ bị c.h.ặ.t c.h.â.n chặt tay, con trai đẻ của mình, mẹ Ninh đã để hắn chịu khố bao giờ đâu, chỉ muốn dốc hết vốn liếng cứu nó, mẹ Ninh nghĩ tới cuộc sống sau này, nhịn không được khóc ra tiếng.
"Sau này còn không biết làm thế nào, nhưng mấu chốt vẫn phải giải quyết chuyện trước mắt đã."
Ninh Vân Hoan đưa bà một cái khăn giấy để bà lau nước mũi, lại nhìn ba Ninh ngồi bên cạnh trầm mặc không nói gì, giống như chỉ trong chốc lát ông đã già đi 10 tuổi vậy:"Ba, lần này ba trả thay Ninh Vân Thành, sau này ba làm thế nào?" Hai vợ chồng ba Ninh đã sớm phân chia tài sản cho con, hơn nữa không giữ lại chút tài sản cho mình, họ làm như vậy hoàn toàn không nghĩ tới bản thân mình, tiếc là vì một người như Ninh Vân Thành, thực sự không đáng giá.
"Ba với mẹ con thì không nhắc tới nữa, sống tiết kiệm một chút là được, lúc đó để lại chút tiền mua một căn nhà nhỏ, ba cũng quản lí công ty Ninh gia mấy chục năm, đến lúc đó đi tìm việc, dù sao vẫn có thể nuôi sống bản thân." Ba Ninh sớm đã tính toán xong, trả xong nợ, ông mặt dày đi tìm mấy người bạn cũ xin một công việc, làm một quản lí nho nhỏ, cũng có thể kiếm chút tiền, hai người sống tiết kiệm một chút vẫn đủ.
Mặc dù từ nhỏ ba Ninh không phải con nhà hào môn, nhưng Ninh gia cũng được xem như nhà giàu, từ nhỏ tới lớn chưa chịu khổ bao giờ, cũng chẳng thiếu tiền tiêu, càng không cần phải nói tới việc đi làm nhân viên cho người khác sai sử, trước đây ông vẫn ngồi ngang hàng với những người bạn cũ, nếu như không còn gì nữa, lại còn phải làm nhân viên dưới trướng những người bạn cũ, từ nay về sau làm sao có thể đứng thẳng lưng lên được, không chỉ cuộc sống không tốt, còn mất đi tự tôn, cho dù như vậy ông cũng quyết định làm theo, Ninh Vân Hoan thở dài:
"Ba."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play