"Nương! Người không sao chứ..." Tề Lập Lương kinh hãi, vội vàng chạy tới đỡ lấy mẹ ruột.
"Không có việc gì? Ngươi tới thử xem có sao không? Muốn mệnh a, làm con dâu muốn lật trời! Ngươi nhìn xem ngươi cưới cái thứ gì về, kiểu gì bất hiếu đồ vật, dám động tay động chân với ta, ngươi còn nói ta khắt khe nàng..."
Tề Đại phu nhân vừa mắng vừa khóc lóc, đau đớn trên người cũng không thể ngăn cản cái miệng sắc bén, nhưng khi ánh mắt bà ta chạm đến Quan Ngọc Kha, bà ta kinh ngạc đến nghẹn họng.
Đứng trên thềm đá, nữ tử khoanh tay áo đứng thẳng, khác hẳn với vẻ nhút nhát, thuận theo trong ấn tượng, giờ phút này gương mặt nàng tràn đầy vẻ bực bội, tức giận, hai hàng lông mày dựng đứng, đôi mắt nheo lại, căm ghét nhìn bà ta.
Đây là thái độ của kẻ bề trên đối với kẻ dưới, Tề Đại phu nhân thường thấy trên người Thái tử và Thục phi, quen thuộc đến không ngờ.
Nhưng Quan A Ngọc này, một kẻ vô danh tiểu tốt, thôn nữ quê mùa, nàng làm sao dám, dùng ánh mắt này nhìn bà ta?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT